Sponsorluk
THỢ MỎ (Truyện ngắn)
- Anh giới thiệu về bản thân đi. Ngoài cái nickname, em chưa được biết nhiều trong thời gian chúng ta quen biết trên mạng!
+ Anh là một "thợ mỏ" em ạ.
- Chắc công việc cũng mệt, đi lại nhớ cẩn thận, là đàn ông nhưng cũng đừng chủ quan với nắng mưa nhé. (Ý cô gái tế nhị muốn thăm dò điều kiện xe cộ)
+ Việc cũng nhàn, anh đi lại bằng xe đạp, vừa được luyện sức khoẻ lại vừa nhanh trong phố.
- Vậy còn việc nhà, bao nhiêu thứ bếp núc, vườn tược, dọn dẹp, điều kiện sinh hoạt thì ai lo cho anh? (Ý là muốn thăm dò về vấn đề nhà cửa)
+ À, đặc thù nghề nghiệp với lại anh chỉ một mình nên mọi thứ rất đơn giản, có khi chỉ cần cái giường và cây gậy là đủ.
- Sức khoẻ là quan trọng nhất đấy, đặc biệt là sức khoẻ tinh thần. Anh có hay đi du lịch đó đây, đi chơi xa, ăn nhà hàng hoặc tiêu khiển gì đó thay đổi môi trường không? (Ý muốn tìm hiểu về mức sống)
- Ùm, cũng rất hiếm em ạ. Anh thích thể thao hơn.
.....
Cô gái bần thần giây lát, hết cúi đầu lặng thinh rồi lại nhìn gương mặt điềm nhiên rắn rỏi, đôi tay săn chắc gió sương cùng bộ quần áo giản dị thanh lịch của chàng trai, trong lòng rất mến, nhưng cứ nghĩ đến cuộc sống bon chen phố thị, rồi tương lai còn sinh nở, học hành con cái...Với nghề thợ mỏ, điều kiện chưa đủ, nhà cửa thu nhập hạn chế, làm sao anh ấy có thể là chỗ dựa cho mình nơi đất khách quê người chồng chất khó khăn này đây.
Bỗng chuông điện thoại reo, chàng trai xin phép bận 2 phút. Một tiếng thở nhẹ chỉ đủ làm bay vài hạt bụi trên cành hoa. Vô tình chàng trai nói thành lời lí nhí. "Lại giảm tốc độ cơ sở rồi, đợt này có Open được không đây, 5 năm một chặng đường"
Cô gái giật mình, gương mặt tự nhiên rạng ngời, trông thấy rõ lấp lánh như những ngôi sao trong mắt, chân tay luống cuống y hệt như trong phim khi nhân vật tìm được cái gì đó quý giá nhất đời mình.
Thì ra anh ấy là một #Pi thủ, một #PiOneer đời đầu. Khớp nối một vài câu chuyện trước kia khi online, cô gái giờ mới biết, nhà anh to rộng ở trung tâm Quận nhất, toàn đi chơi Golf với đua xe đạp chứ có ở nhà mấy đâu, quản lý Công ty nhà hàng...đều giao cho trợ lý. Nghề thợ mỏ khai thác Pi mỗi ngày chạm có mấy phút trên điện thoại, bảo sao chả nhàn.
Không chỉ có sẵn sự mến mộ ban đầu, mà anh ấy còn điển trai, điều kiện rất tốt, còn hơn thế nữa, anh ấy là người cùng chung nhịp thở #Pinetwork với mình. Quả thực đúng là đã tìm thấy một nửa quý giá nhất cuộc đời. Buổi ra mắt hôm nay đến như giấc mơ đêm qua vậy.
Chẳng ai bảo ai, tự nhiên hai cánh tay nam nữ cùng chạm vào chiếc ly nước ép nho tím sẫm trên bàn. Trong lòng ấm áp truyền cả lên hơi thở. Niềm hạnh phúc đâu đó tràn ngập trong căn quán nhỏ bên phố tím ngắt hoàng hôn.
......
(Đấy. PiNetwork đi sâu vào cả đời sống tình cảm, tinh thần của người dân rồi nhé!)
#PiCoreteam, #Picoin
THỢ MỎ (Truyện ngắn) - Anh giới thiệu về bản thân đi. Ngoài cái nickname, em chưa được biết nhiều trong thời gian chúng ta quen biết trên mạng! + Anh là một "thợ mỏ" em ạ. - Chắc công việc cũng mệt, đi lại nhớ cẩn thận, là đàn ông nhưng cũng đừng chủ quan với nắng mưa nhé. (Ý cô gái tế nhị muốn thăm dò điều kiện xe cộ) + Việc cũng nhàn, anh đi lại bằng xe đạp, vừa được luyện sức khoẻ lại vừa nhanh trong phố. - Vậy còn việc nhà, bao nhiêu thứ bếp núc, vườn tược, dọn dẹp, điều kiện sinh hoạt thì ai lo cho anh? (Ý là muốn thăm dò về vấn đề nhà cửa) + À, đặc thù nghề nghiệp với lại anh chỉ một mình nên mọi thứ rất đơn giản, có khi chỉ cần cái giường và cây gậy là đủ. - Sức khoẻ là quan trọng nhất đấy, đặc biệt là sức khoẻ tinh thần. Anh có hay đi du lịch đó đây, đi chơi xa, ăn nhà hàng hoặc tiêu khiển gì đó thay đổi môi trường không? (Ý muốn tìm hiểu về mức sống) - Ùm, cũng rất hiếm em ạ. Anh thích thể thao hơn. ..... Cô gái bần thần giây lát, hết cúi đầu lặng thinh rồi lại nhìn gương mặt điềm nhiên rắn rỏi, đôi tay săn chắc gió sương cùng bộ quần áo giản dị thanh lịch của chàng trai, trong lòng rất mến, nhưng cứ nghĩ đến cuộc sống bon chen phố thị, rồi tương lai còn sinh nở, học hành con cái...Với nghề thợ mỏ, điều kiện chưa đủ, nhà cửa thu nhập hạn chế, làm sao anh ấy có thể là chỗ dựa cho mình nơi đất khách quê người chồng chất khó khăn này đây. Bỗng chuông điện thoại reo, chàng trai xin phép bận 2 phút. Một tiếng thở nhẹ chỉ đủ làm bay vài hạt bụi trên cành hoa. Vô tình chàng trai nói thành lời lí nhí. "Lại giảm tốc độ cơ sở rồi, đợt này có Open được không đây, 5 năm một chặng đường" Cô gái giật mình, gương mặt tự nhiên rạng ngời, trông thấy rõ lấp lánh như những ngôi sao trong mắt, chân tay luống cuống y hệt như trong phim khi nhân vật tìm được cái gì đó quý giá nhất đời mình. Thì ra anh ấy là một #Pi thủ, một #PiOneer đời đầu. Khớp nối một vài câu chuyện trước kia khi online, cô gái giờ mới biết, nhà anh to rộng ở trung tâm Quận nhất, toàn đi chơi Golf với đua xe đạp chứ có ở nhà mấy đâu, quản lý Công ty nhà hàng...đều giao cho trợ lý. Nghề thợ mỏ khai thác Pi mỗi ngày chạm có mấy phút trên điện thoại, bảo sao chả nhàn. Không chỉ có sẵn sự mến mộ ban đầu, mà anh ấy còn điển trai, điều kiện rất tốt, còn hơn thế nữa, anh ấy là người cùng chung nhịp thở #Pinetwork với mình. Quả thực đúng là đã tìm thấy một nửa quý giá nhất cuộc đời. Buổi ra mắt hôm nay đến như giấc mơ đêm qua vậy. Chẳng ai bảo ai, tự nhiên hai cánh tay nam nữ cùng chạm vào chiếc ly nước ép nho tím sẫm trên bàn. Trong lòng ấm áp truyền cả lên hơi thở. Niềm hạnh phúc đâu đó tràn ngập trong căn quán nhỏ bên phố tím ngắt hoàng hôn. ...... (Đấy. PiNetwork đi sâu vào cả đời sống tình cảm, tinh thần của người dân rồi nhé!) #PiCoreteam, #Picoin
Like
Love
Yay
10
1 Yorumlar 0 hisse senetleri 889 Views 0 önizleme